cô vợ ngốc nghếch em thuộc về tôi

Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi. Ngôn Tình Sách Mobile. Sách & tham khảo > Trình đọc điện tử. chức năng - đọc truyện offline - lưu lại chương đang đọc, để đọc tiếp - lưu lại các chương yêu thích - tùy chỉnh font chữ to nhỏ phù hợp các bạn đọc Liên hệ Truyện Làm vợ anh tôi sợ tôi không với tới với tổng số 119855 truyện liên quan. 1×1, ngọt sủng, vui tươi ngốc nghếch thụ x Trong một lần đi xa trở về thì Tư Đồ Tu phát hiện cô vợ ngốc của hắn bị người ta hại chết, bỗng hắn thấy lòng đau nhói. Tình cảm của hắn dành cho cô ngốc đã sớm nảy nở từ khi nào… Download this app from Microsoft Store for Windows 10 Mobile, Windows Phone 8.1, Windows Phone 8. See screenshots, read the latest customer reviews, and compare ratings for Cô Vợ Đặc Công Ngốc Nghếch Của Tôi.. - Chúng ta về nhà thôi. _____ " Vợ ngốc đáng yêu " by rosyprincess Thể loại: Fanfic VKOOK ( cp phụ NamJin, HopeMin ), SINH TỬ VĂN Rating:15+ Start: 14/07/2018 End: 13/06/2020 Cover: Pinterest Highest rank: #1 sweet #2 vkook KHÔNG ĐỒNG Ý EDIT/ CHUYỂN VER COPYRIGHTS BELONGS TO ME! DO NOT RE-UP! Chương 1: Mộng tưởng. Chương 2: Anh thật quá đáng. Chương 3: Kết hôn với tôi. Chương 4: Thử phục tùng tôi. Người đó sắp về. Chương 5: Thuần phục em. Chương 6: Đừng rời xa em. Chương 7: Nói ra điều cần nói. Chương 8: Quay lại quá khứ. Bách hợp, Trùng sinh, hiện đại, ngọt văn, thương chiến, cưới trước yêu sau, hỗ công, 1v1, HE Nữ chính: Sầm Mặc Tiêu x Lục Tử Cẩn Bạch thiết hắc ốm yếu x Hồng thiết hắc yêu nghiệt Giới thiệu: Trọng sinh trở về, Lục Tử Cẩn vì báo thù mà đến, Sầm Mặc Tiêu vì muốn đạt thành mục đích, hai bên mưu Chương 63. Món nợ Lâm Lỗi bịa đặt, bọn họ đã lên kế hoạch thanh toán sòng phẳng. Thừa dịp Tần Vịnh ăn sáng, Lâm Phàm vội vàng lấy đồ ăn đã chuẩn bị tối qua trang trí thành hộp cơm siêu đẹp cho hắn, lấy nilon bọc lại cẩn thận rồi bỏ vào một cái hộp lớn vacuhohy1972. Thể loại Ngôn tình, Hiện đại, Quân nhân văn, hắc bang, sủng, sắc, hài hước Độ dài 71 chương + 5 phiên ngoại Nguồn Văn Án Nữ 9 là bộ đội xuất ngũ tuy về mặt vũ lực cô rất giỏi nhưng lại ngây ngốc về tình yêu. Nam 9 là tổng tài, bề ngoài lạnh lùng nhưng bên trong lại phúc hắc, lưu manh, ấu trĩ, thích hoạt hình và có nhược điểm chí mạng là sợ ma. “Đến địa ngục anh ấy cũng chịu đi cùng tớ, sao tớ lại để ý việc anh ấy dù anh ấy có gϊếŧ người, tớ cũng sẽ giúp anh ấy chôn chưa hề nói mình là người tốt, cũng chưa từng có ai vì tớ mà vứt bỏ tính mạngCàng chưa từng có ai ngày nào cũng kiên nhẫn đưa đón tớ đi làm, nhớ kỹ từng ly từng tý mơ ước tớ nói ra trong lúc vô tình, sau đó cố gắng thực hiện mang lại bất ngờ cho nên, cho dù anh ấy có gây ra chuyện tày trời tới đâu đi nữa, tớ cũng bằng lòng gánh vác cùng anh ấy.” Lâm Phàm – “Em đã muốn vào địa ngục cứu chúng sinh như thế, vậy anh đi cùng em.” Tần Vịnh – Server A Nghe Truyện Audio PHẦN 1PHẦN 2PHẦN 3PHẦN 4 PHẦN 1|Chương 1 - 25 PHẦN 2|Chương 26 - 50 PHẦN 3|Chương 51 - 71 *HOÀN* PHẦN 4|*Phiên Ngoại* Server B Tải Về Nghe Offline Nội dung này đã bị hạn chế chỉ dành cho người dùng đã đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để xem nội dung này. Server D Tải Về TRỌN BỘ zip Nội dung bị khóa Đăng nhập / Đăng ký để mua quyền truy cập vào nội dung này. Nội quy / Thông báoHướng dẫn kỹ thuậtTinh Hạch là gì? Truyện Cô Vợ Nhỏ Ngốc Nghếch, chuyện nói về một cặp vợ chồng son mới cưới nhưng thực chất hai bên anh chồng không hề yêu thương gì nhau cũng được nhiều năm nhưng anh và cô tuy ngủ chung giường nhưng vẫn rất giữ kẻ chừa hề đụng tới người cô. Bây giờ cô đã trở thành một người phụ nữ đảm đang tất cả việc nhà nhưng vẫn chưa thể nào làm lung lay dược trái tim sắt đá của đến một ngày cô không thể chịu được cảnh cô đơn đó nên đành ly hôn với anh và bỏ đi. Lúc đó anh mới nhận ra sự hiện của cô tròng lòng anh là có cân lượng. Bác nông dân nọ lấy phải bà vợ không được tinh khôn như người thường, ai nói gì cũng tin, đến nỗi người ta lừa cho mà không biết. Bác buồn phiền lắm, than thở – Chẳng hay trên đời có người nào ngốc hơn vợ tôi không? Bà vợ tuy bực mình nhưng cũng nhận thấy mình sai, đành nói liều – Thiếu gì, vẫn có người ngốc hơn tôi đấy! Người chồng chỉ biết thở dài. Một hôm, bác có việc lên tỉnh, khi ra đi dặn vợ – Tôi lên tỉnh, ba ngày nữa mới về. Tôi đã nói với người lái bò [1] đến, ông ta mua cả ba con bò nhà ta đấy! Bò nhà ta gầy quá, chăn cỏ mãi cũng không béo cho. Ông ta có trả rẻ một chút, bà cũng bán đi, kẻo không qua khỏi ngày đông tháng giá này đâu. Nhưng bà phải thật cẩn thận, đếm cho đủ tiền. Mấy ông lái bò thì nhiều mánh khóe lắm! Bà vợ đáp – Ông cứ đi đi thôi. Tôi sẽ đòi mỗi con hai trăm đồng, thiếu một xu với tôi cũng không được. Còn tiền thì ai chả phải đếm, đợi ông dặn nữa hay sao? Người chồng nghe vợ nói thì thấy vợ mình cũng chẳng đến nỗi nào. Ngốc là ngốc cái gì cơ, chứ tiền bạc thì bà ta chẳng ngốc đâu. Và bác yên trí ra đi. Hôm sau, người lái bò đến. Người vợ ngốc nghếch nhất định đòi mỗi con đúng hai trăm, ba con vị chi [2] sáu trăm, kém một xu cũng không bán. Người lái bò không nhiều lời, nói sáu trăm thì xin trả đủ cả sáu trăm, không bớt đồng nào. Hắn xem bò xong rồi lùa bò ra khỏi chuồng. Bà kia ngăn lại, nói – Hẵng khoan. Đưa tiền ra đây tôi đếm đã. Trả đủ thì mới được dắt bò. Hắn đáp – Được thôi. Rồi lấy tiền ra trả. Bà kia đếm đi đếm lại chỉ có hai trăm đồng, liền nói – Không được, không đủ tiền thì lùa bò vào chuồng lại cho tôi. Tôi đã nói rồi, thiếu một xu cũng không bán. Người lái bò thong thả nói – Thì tôi có bớt của nhà bà đồng nào đâu. Tôi mang đi có bấy nhiêu, như vậy còn thiếu bao nhiêu nữa nhỉ? – Sáu trăm mà ở đây có hai trăm, còn thiếu bốn trăm nữa. Người lái bò bàn – Thôi thì như thế này nhé! Tôi để hai trăm này lại, xem như tiền đặt cọc. Bây giờ tôi dắt hai con về, gửi bà một con. Ngày mai tôi đưa tiền đến trả đủ rồi sẽ dắt về. Người vợ ngốc nghếch tính một hồi rồi bằng lòng. Người lái bò dắt hai con đi. Nhưng ngày mai không thấy hắn trở lại nữa. Hắn ở đâu, người xứ nào, chẳng ai biết. Bác nông dân về nhà, hỏi bò đã bán chưa. Người vợ kể rõ ràng mọi việc – Bò ở nhà, tôi bán rồi. Mỗi con hai trăm, ba con sáu trăm không thiếu một đồng xu. Anh ta đưa hai trăm, tôi đếm đi đếm lại còn thiếu bốn trăm. Anh ta dắt hai con bò về, để lại một con và hai trăm đặt cọc. Tính lại thì đủ số tiền rồi. Ông nghe ra chưa? – Trời ơi! Bà mà tin miệng gã lái bò à? Chết tôi rồi. Như vậy là hai con bò kia bán cho gã có hai trăm thôi. Bà thấy không? Chết, chết! Mắc bợm rồi! Thật không ai ngốc hơn bà! Người vợ tính đi tính lại, thấy mình hớ, nhưng vẫn nói liều – Thiếu gì, vẫn có người ngốc hơn tôi đấy! Hôm ấy người chồng tức tối bỏ nhà đi, định bụng chỉ khi nào gặp được người ngốc hơn vợ mình mới trở về, còn không thì đi thẳng. Bác cú theo đường cái mà đi. Đi một chặng, bác ngồi xuống một hòn đá bên đường nghỉ chân, thì có một người đàn bà đi qua hỏi sao bác ngồi đấy và trông có vẻ buồn rầu như thế kia. Bác trả lời – Ở trên thiên đường xuống đây. Tưởng là nói cho vui, ai ngờ người đàn bà kêu lên – Bác ở trên thiên đường xuống thật ư? Vậy có gặp nhà tôi trên ấy không? Nhà tôi ấy mà, mất năm ngoái. Nhà tôi chăn cừu. Biết người này cũng ngốc như vợ mình, bác nói luôn – Có, có gặp. Tội nghiệp! Tôi thấy anh ta mặc rách rưới lắm. Hỏi thì nói, đàn cừu cứ lạc vào bụi rậm, phải chui vào bắt, mắc vào gai góc đến nối thế. Người đàn bà khóc thảm thiết hỏi bác có cách nào gửi tiền lên cho chồng sắm sửa quần áo lành lặn hơn không. Nhà vừa bán lúa được một món tiền. Bác nông dân nghĩ bụng đây là dịp để mình lấy lại số tiền thua thiệt vì vợ mình mắc bợm gã lái bò, liền nói – Chị có gửi tiền lên cho anh ấy may áo thì đưa tôi, tôi sẽ chở kleen thiên đường đây. Chị kia tất tả chạy về nhà, lấy tiền đưa cho bác thật, đúng năm trăm, lại còn cảm ơn rối rít. Bác cầm tiền bỏ vào túi, lẩm bẩm – Vợ mình chưa hẳn đã ngốc nhất đâu! Quả là không thiếu người ngốc hơn. Ai nói thế nào cũng tin được! Một lát, lại thấy có một chàng trai cưỡi ngựa đuổi theo, vừa tới nơi, xuống ngựa hỏi ngay – Bác làm ơn cho biết có phải bác sẽ lên thiên đường không đấy? Bác đoán chàng trai này chắc là con người đàn bà nọ biết mình bị kẻ bợm lừa, nên đuổi theo đòi tiền lại, bèn nói – Không phải tôi. Người lên thiên đường đi qua đây từ lúc nãy, bây giờ chắc đã tới núi đằng kia rồi! – Chắc bác nhận ra ông ta. Nhờ bác làm ơn giúp chúng tôi. Mẹ tôi bảo tôi đưa con ngựa này lên cho bố tôi ở trên ấy để có ngựa mà đi tìm cừu khi cừu lạc! Bác nghĩ bụng, lại một anh chàng ngốc nữa và nói – Để tôi giúp cậu. Rồi bác nhảy lên ngựa, phi nước đại trở về nhà, nói với người vợ ngốc nghếch – Nhà nói không sai. Quả thật trên đời không thiếu người ngốc. Người này ngốc, có người kia lại ngốc hơn. Nhà chưa phải là người ngốc nhất! Có như thế, những kẻ bịp bợm [3] mới có đất để sống. Đêm nằm nghĩ lại, bác nhận thấy thì ra mình cũng là một kẻ bịp bợp, đã lợi dụng lòng tin của người khác. Thế rồi hôm sau, bác cưỡi ngựa, mang tiền đi tìm người đàn bà kia trả lại. Chú giải [1] Lái bò người buôn bò. Lái tức là buôn, chỉ người làm nghề buôn bán ngược xuôi. [2] Vị chi tức là. [3] Bịp bợm lừa đảo. – Tên gốc Giận dỗi kết hôn – Ngốc nghếch kiều thê của tôi– Edit Sabj– Thể loại Hiện đại, ngôn tình, HE– Độ dài 10 chươngVăn ánCầu hôn –Dỗi cùng thiệt tình khác nhau chỗ nào? Không có. Dù sao cô cũng thầm mến anh 7 hoa tươi… không lời thề, cứ như vậy vì giận dỗi cầu hôn.. cô cũng dám đồng ý!Hôn nhân –Đã kết hôn với việc chưa kết hôn khác nhau chỗ nào? Không có, chỉ là đổi nơi công tác, làm bà chủ đảm trách việc gia đình còn thu về được 10 vạn/tháng, có nhà người nào làm ngân hàng có thể cung cấp được như vậy?Chỉ trừ có vấn đề nhỏ là giải quyết chuyện phòng the của giám đốc. Lần gần đây nhất anh ta hỏi 1 câu “Khi nào đèn đỏ biến thành đèn xanh?”Phản bội –Đèn đỏ với đèn xanh khác nhau ở chỗ nào? Không có, nếu người ta không muốn. Cầu hôn có thể qua loa, hôn nhân có thể từ từ bồi đắp tình cảm, nhưng phản bội là điều cấm kị, anh có hiểu không?Cô nguyện làm đứa ngốc vì yêu mà bỏ đi cũng không muốn tự lừa mình dối người [giấu đầu lòi đuôi].Miệng vết thương có thể sâu bao nhiêu, không phải là chuyện lớn nhỏ gì, cô có thể chống đỡ được, sẽ đường đường chính chính ra anh có thể tìm đến tận đây, làm cô không còn đường lui… Thế loại xém ngược, sủng, H căn phòng tối, vang lên tiếng điện thoại chờ đã lâu mà không có người bắt máy. Một người đàn ông cầm ly rượu đã cạn từ lâu, cả thân thể anh đang dựa vào chiếc giường, nhếch miệng, anh bấm gọi lại một lần với lần gọi trước, đầu dây bên kia đã có người bắt máy nhưng chỉ có một khoảng trống im lặng kéo lên tiếng hỏi thẳng "Em yêu anh ta?"Thời gian chậm rãi trôi qua, đầu dây bên kia đã vang lên một giọng nói dịu dàng mang theo sự đau thương "Cha mẹ em đã quyết định, em không thể từ chối, em xin lỗi"-Anh ngồi thật lâu, ly rượu không vẫn trên tay, một bộ dáng trầm mặc trong đêm tối, có lẽ lúc này không ai hiểu được suy nghĩ trong anh. Phải qua thời gian rất lâu, khi anh ngẩng mặt lên, đôi mắt bỗng nhiên bình thản không chút gợn sóng, anh thì thào "Được, nếu như em đã quyết định thì anh chúc phúc cho em"-Trong một ngôi nhà ở một khu phố khác cách đây đến một ngày đêm đi đường, có một cô gái mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt đang ngồi trên giường nhìn về phía chiếc đồng hồ hình con gấu. Kim giây cứ nhếch dần nhếch dần, 5 phút sau kim đồng hồ chỉ đúng 7h30, cô từ từ đứng dậy, đi về chiếc tủ nhỏ, giở hộc tủ lấy ra một cuốn đĩa hoạt hình yêu thích rồi ra phòng khách. Lại từ từ đi về phía chiếc tivi, không quan tâm nó đang chiếu gì, bỏ đĩa vào, đi về chiếc ghế sa lông ngồi xem. Cũng không nhìn quan tâm đến hai người đang ngồi bên cạnh mình giờ này, ông bà Nhạc, ông đang đọc báo, bà đang cắt dưa hấu cho cả bà cũng đã quen thuộc những tình huống thế này đã 18 năm trời, xung quanh nhà ông ai chẳng biết ông bà có cô cháu gái xinh đẹp nhưng lại ngốc, ai chẳng tiếc thương cho đứa cháu của ông bà mồ côi cha mẹ từ nhỏ nhưng lại không bình thường. Ngày xưa nghe thấy cũng rất phiền muộn nhưng càng ngày càng không sao. Cô có ngốc cũng là cháu gái vàng cháu gái bạc của hai ông bà. Trách thì trách trên đời này có chứng bênh tự kỉ thì đúng hơn. Ông đọc báo thấy tin tức một cô gái bị chồng đánh đập dã man, thấy tin tức thú vị liền trò chuyện với bà, bà lắc đầu ai oán thế giới muôn ngàn vạn trạng mà, tránh sao khỏi, Tiểu Ân nhà ta... Bà nói đến đó thì ngừng tay, quay qua ông nói" Tiểu Ân nhà ta rồi cũng sẽ lấy chồng, chúng ta cũng sẽ có ngày không còn lo được cho nó nữa, nó như vậy thì làm sao bây giờ? ". Một câu hỏi khiến ông cũng nghẹn ngào. Cháu gái ngốc của ông -Anh với tính cách lạnh lùng, vô cảm, luôn luôn một thái độ thờ ơ với mọi thứ, thêm đoạn tình vừa dang dở. Cô bị chứng tự bế bẩm sinh, khác biệt với người bình thường. Hai con người quá khác nhau đến như vậy, không tìm được nữa điểm tương đồng, lại bị ép đến với nhau, cuộc đời hai người sẽ thế nào đây???